Vậy là câu chuyện của Lâm Nhiên. cô gái từng yêu đến mù quáng, từng dốc cạn lòng mình cho một người không xứng đáng. đã chính thức khép lại.
Một hành trình mười năm, tám lần tỏ tình, biết bao lần bị tổn thương, chịu đựng, chờ đợi và hy vọng... Tất cả tưởng chừng sẽ là chuỗi ngày dài không có lối thoát. Thế nhưng, đến cuối cùng, cô đã lựa chọn bước ra khỏi vùng tối ấy. không phải bằng oán hận, mà bằng sự buông bỏ đầy kiêu hãnh.
Lâm Nhiên đã từng là một cô gái yếu mềm, lấy tình cảm ra đổi lấy sự thương hại, lấy chân thành để xin một ánh mắt. Nhưng khi tổn thương chất chồng, cô hiểu ra. tình yêu không phải là thứ có thể níu kéo hay van nài. Yêu không phải là cúi đầu. Yêu là phải xứng đáng. và nếu không được yêu lại, thì buông tay chính là cách tốt nhất để tự giải thoát mình.
Tình cảm dành cho Trình Mặc từng là tất cả đối với cô, đến mức dù bị chà đạp đến đau lòng, cô vẫn không nỡ rời đi. Nhưng rồi một ngày, khi chính người đàn ông đó đặt cô vào tình huống tàn nhẫn nhất, biến cô thành trò đùa trước mặt bao người, Lâm Nhiên cuối cùng đã hiểu. có những người, mình không còn lý do gì để ở lại.
Và vào lúc cô yếu đuối nhất, người đàn ông tưởng như xa lạ. Hàn Minh Kỳ. lại âm thầm bước vào cuộc đời cô. Anh không nói lời yêu quá sớm, không thề hứa điều gì quá lớn lao, nhưng lại làm được những điều mà cả thanh xuân của cô chưa từng có. Anh cho cô một công việc, cho cô sự tôn trọng, bảo vệ cô trước sóng gió, nâng cô lên đúng vị trí mà cô xứng đáng. và quan trọng nhất. anh không yêu cô vì thương hại, mà vì chính bản thân cô.
Từ một cô gái bị chê cười, bị xem là "chim hoàng yến tự dâng đến cửa", Lâm Nhiên đã từng bước trở thành tổng giám đốc điều hành một doanh nghiệp lớn, sánh ngang với người đàn ông mà cô từng theo đuổi. Không phải nhờ ai ban ơn, mà là nhờ chính sự trưởng thành và thay đổi của cô.
Còn Trình Mặc. người từng dẫm đạp lên tình cảm của cô. đến lúc nhận ra thì tất cả đã quá muộn. Khi anh quay đầu lại, người con gái từng đứng sau lưng anh đã không còn ở đó nữa. Không phải vì cô cố tình làm anh đau, mà vì cô đã học được cách yêu lấy bản thân mình trước tiên.
Giây phút anh cầm tay cô trong quán cà phê, nói rằng "anh thích em", là giây phút cuối cùng anh còn chút hy vọng. Nhưng khi cô dịu dàng rút tay về, nhấp một ngụm cà phê và mỉm cười nói. “Xin lỗi anh Trình, chồng tôi đến đón rồi”… thì tất cả đã kết thúc.
Hàn Minh Kỳ đứng nơi cửa ra vào, ánh mắt dịu dàng, cái gật đầu như thay lời khẳng định. “Em là của anh”. Và trong vòng tay người đàn ông đó, Lâm Nhiên cuối cùng cũng đã tìm được nơi thuộc về.
Trang cuối cùng của mối tình kéo dài mười năm được lật lại. không còn nước mắt, không còn níu kéo, chỉ còn một nụ cười đầy bình thản của người phụ nữ đã trưởng thành sau đổ vỡ.
Câu chuyện này khiến ta nhận ra rằng. đôi khi, người ta yêu một người không phải vì người đó tốt, mà vì mình từng ngốc. Tình yêu chân thành không nên là sự khổ sở một chiều. Yêu là phải có đi có lại, là hai người cùng tiến về phía nhau. chứ không phải một người mãi chạy theo, còn người kia mãi quay lưng.
Lâm Nhiên không chiến thắng bằng sự trả thù, mà bằng cách sống tốt hơn, hạnh phúc hơn, rực rỡ hơn người đã từng khiến cô đau lòng. Cô không cần làm gì để “dằn mặt” Trình Mặc, vì khoảnh khắc anh ta đứng trong văn phòng, cầm bức ảnh cô và Hàn Minh Kỳ ôm nhau. chính là hình phạt lớn nhất dành cho một kẻ đánh mất điều quý giá nhất đời mình.
Còn Hàn Minh Kỳ. người đàn ông tưởng như lạnh lùng, lý trí và sắc sảo trên thương trường. lại là người kiên nhẫn nhất trong tình yêu. Anh yêu cô từ lâu, âm thầm chờ đợi, không chen ngang, không đòi hỏi, chỉ đứng một bên… cho đến khi cô đủ tỉnh táo để quay đầu lại.
Đó không phải là định mệnh.
Đó là lựa chọn. của hai người trưởng thành, hiểu rõ điều mình cần, và biết trân trọng nhau đúng lúc.
Vậy nên, nếu bạn từng yêu đơn phương một người, từng đau lòng vì bị từ chối, từng tự hỏi “Mình có đáng được yêu không?”. hãy nhớ đến Lâm Nhiên.
Có thể bạn từng thất bại trong tình yêu.
Nhưng tình yêu không bao giờ là sai. Sai, là bạn yêu sai người.
Và một ngày nào đó, sẽ có người bước đến, nắm lấy tay bạn. không phải để kéo bạn theo, mà là để đi bên bạn, cùng nhìn về một phía.
Vì bạn xứng đáng.
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.