Âm Mưu Hãm Hại Vợ - Chương 06

Âm Mưu Hãm Hại Vợ

Chi Mèo 13/05/2025 21:57:28

Mọi chuyện kết thúc như thế đấy.


Không phải bằng một cú đấm, một tiếng súng, hay một phiên toà công lý.


Mà bằng sự sụp đổ đến từ bên trong. của những kẻ tưởng rằng mình khôn ngoan, tưởng rằng mình có thể dắt mũi người khác mãi mãi.


Còn tôi... tôi không thắng nhờ may mắn.


Tôi sống sót, tôi đứng dậy, và tôi phản công. nhờ vào sự tỉnh táo, ý chí, và hơn hết... là lòng tự trọng của một người từng yêu hết lòng, và từng bị đạp xuống tận cùng của phản bội.


Có người hỏi tôi.


"Trình An Nhã, nếu được chọn lại, cô có tha thứ không?"


Tôi cười.


Không.


Không bao giờ.


Bởi vì tha thứ không phải là món quà dành cho những kẻ âm mưu Gi*t mình.


Bởi vì lòng nhân từ, nếu đặt nhầm chỗ, chỉ trở thành con dao quay ngược đâm vào chính mình.


Tôi từng nghĩ rằng tình yêu là điều có thể cứu rỗi con người.


Nhưng không. Tình yêu không đủ mạnh để thay đổi bản chất của một kẻ tham lam, giả tạo.


Không đủ để lay động trái tim một người chỉ biết tính toán và trục lợi.


Duy Thành... chưa từng yêu tôi.


Hắn yêu quyền lực. Hắn yêu tiền tài. Hắn yêu cảm giác điều khiển người khác như quân cờ.


Còn Dư Gia Huệ... chưa từng xem tôi là bạn.


Cô ta chỉ ghen tỵ. Ghen với sự may mắn của tôi, với những gì tôi có, và cho rằng tất cả những thứ ấy... lẽ ra phải là của cô ta.


Nhưng cuộc đời này không vận hành bằng "lẽ ra".


Cuộc đời này không cho phép những kẻ bất nhân bất nghĩa được sống mãi trong ánh hào quang do người khác xây nên.


Tôi không phải nữ chính của một bộ phim trả thù.


Tôi không cần cao trào, không cần máu lửa, không cần oán hận kéo dài.


Tôi chỉ muốn công bằng. Và tôi tự tay lấy lại công bằng ấy.


Tôi từng là cô gái tin vào tình yêu, tin vào lòng người.


Từng là người sẵn sàng hi sinh mọi thứ để bảo vệ người mình yêu.


Nhưng hôm nay, tôi chỉ còn là một người phụ nữ biết trân trọng chính mình.


Biết rằng thứ tình cảm không được xây bằng lòng trung thành, bằng sự tin tưởng và tử tế. thì dù đẹp đến mấy, cũng chỉ là cái bẫy ngọt ngào.


Có người hỏi.


“Chị có hối hận không, vì đã yêu Duy Thành?”


Tôi im lặng một lúc rồi đáp.


"Không."


Tôi không hối hận. Bởi vì nhờ có quá khứ đó, tôi mới học được cách yêu chính mình nhiều hơn.


Nhờ có sự phản bội đó, tôi mới hiểu được giá trị của lòng tin, và cái giá của sự ngây thơ.


Tôi từng rơi xuống đáy vực.


Nhưng tôi không ở lại đó.


Tôi trèo lên. Bằng đôi tay trầy trụa. Bằng lòng kiêu hãnh bị nghiền nát và sự sống còn bấu víu trong từng hơi thở.


Và rồi... tôi đứng dậy, mạnh mẽ hơn bao giờ hết.


Tôi không cần một ai khác để hoàn thiện bản thân mình.


Tôi đã tự mình làm điều đó.


Sau tất cả, tôi không cần những tràng pháo tay. Không cần người tung hô là nữ cường, là bản lĩnh.


Tôi chỉ mong những người đang nghe câu chuyện này…


Nếu bạn từng yêu lầm người. xin đừng trách bản thân.


Nếu bạn từng bị phản bội. hãy đứng dậy, chứ đừng chôn mình trong hận thù.


Có những người bước vào đời bạn, chỉ để dạy bạn một bài học đắt giá.


Và bạn nên học xong rồi rời khỏi lớp học ấy. chứ đừng lặp lại bài kiểm tra thêm lần nữa.


Hãy nhớ rằng... bạn không yếu đuối vì từng tổn thương.


Bạn mạnh mẽ. bởi vì dẫu bị đẩy vào góc tối, bạn vẫn chọn bước ra ánh sáng.


Bạn có thể khóc, có thể gục, có thể đớn đau.


Nhưng xin đừng bỏ cuộc.


Bởi vì… luôn có một phiên bản mạnh mẽ hơn của bạn đang chờ phía trước.


Một phiên bản sẽ không còn vì người khác mà hạ thấp giá trị của mình.


Một phiên bản sẽ biết rằng.


Mình đáng được yêu thương, một cách tử tế.


Mình xứng đáng được sống, một cách đàng hoàng.


Và nếu có một ngày bạn gặp được ai đó thật lòng yêu thương, bảo vệ bạn. hãy tin rằng không phải ai cũng như Duy Thành.


Chỉ là... từ giờ trở đi, bạn sẽ biết cách chọn người xứng đáng.


Cảm ơn bạn đã đọc hết truyện.


Nếu câu chuyện này khiến bạn nghĩ khác về một điều gì đó trong đời mình. hãy chia sẻ với tôi ở phần bình luận.


Nếu bạn từng bị tổn thương nhưng đã vượt qua. tôi muốn bạn biết, bạn thật sự rất tuyệt vời.


Và nếu bạn đang ở trong bóng tối. xin đừng tuyệt vọng.


Ánh sáng luôn ở cuối đường hầm, chỉ cần bạn bước tiếp.


Bởi vì cuộc sống này. dù có bao nhiêu đau đớn. cũng vẫn đáng để sống, và để yêu thương.


Chúc bạn bình an.


Và nếu đã từng vấp ngã. hãy đứng dậy… như tôi đã từng.

NovelBum, 13/05/2025 21:57:28

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện